Như đã nói ở phần trước, mặc dù xuất thân trong một gia đình có
truyền thống cách mạng nhưng với bản tính ngang ngược, ương bướng từ bé cộng với
thói gian manh Bùi Hằng đã tự đưa mình rẽ theo một lối khác – một con đường tăm
tối đầy tội lỗi. Chán việc chửi mẹ, đánh em, với bản tính hung hăng và “hoang
dã”của mình, Bùi Hằng nhanh chóng ra nhập tổ chức của những kẻ chuyên chống phá
nhà nước. Con đường từ một ả giang hồ trở thành một “nhà dân chủ cấp tiến” của thị
cũng thú vị như chính con người thị vậy.
KHỞI
ĐẦU TỪ “DÂN XÃ HỘI”
Sau gần 4 năm xuất khẩu lao động tại Liên Xô, Bùi Thị Minh Hằng trở
về. Bỏ mặc đứa con nhỏ cho mẹ già và các em, thị quyết đi theo “tiếng gọi của
tình yêu”, cùng nhân tình vào Vũng Tàu “lập nghiệp”. Khi mới tới đất này, Hằng
đã thể hiện là người đàn bà đa đoan, ăn chơi có tiếng, giao du với nhiều loại
người, trong đó có cả dân "anh chị". Chẳng cần giữ gìn đạo đức, nên
ngay cả sau khi lập gia đình với Trần Văn Dục, sinh năm 1944, trú tại 83/5B
Nguyễn An Ninh, TP Vũng Tàu (đã chết), có với nhau 2 mặt con, Bùi Thị Minh Hằng
vẫn qua lại, quan hệ với nhiều người, để rồi đến năm 1993 bị TAND tỉnh Bà Rịa -
Vũng Tàu xử phạt 9 tháng tù treo, 12 tháng thử thách vì "vi phạm chế độ
hôn nhân một vợ, một chồng". Với bản tính giang hồ nên cách hành xử của Hằng
cũng rất "xã hội đen", chính vì thế ngày 29-11-1996, Hằng đã bị CA tỉnh
Bà Rịa - Vũng Tàu khởi tố bị can về tội "cưỡng đoạt tài sản", sau này
được đình chỉ điều tra để xử phạt hành chính. Cũng chính vì sự "nổi tiếng"
kiểu anh chị của chủ quán nên quán cà phê "Minh Hằng" được thị mở đầu
năm 1990 trên đường Lê Hồng Phong, phường 4, TP Vũng Tàu (tỉnh Bà Rịa - Vũng
Tàu) ngày càng thưa khách...
Chán làm ăn buôn bán, thị gia nhập đội quân “dân chủ”, tối ngày lê
la khắp các diễn đàn, blog hành nghề chửi muốn. Một hàng xóm của Hằng ở Vũng
Tàu trong một lần lên mạng đã giật mình khi thấy hình ảnh Bùi Thị Minh Hằng,
người mà họ vẫn gọi là Hằng ''cà phê'', Hằng ''tay ba'' hay Hằng ''dân xã hội''
xuất hiện tràn lan trên mạng và thị được người ta tung hô là “nhà dân chủ”, là
“công dân yêu nước”….. Người hàng xóm này kể: ''Tôi biết Minh Hằng từ khi cô ấy
ngơ ngác từ Bắc vào TP Vũng Tàu và qua nhiều thời gian, tôi thấy Hằng là mẫu
người ưa sự ''nổi tiếng'' từ tai tiếng. Ngoài quan hệ với những thành phần bất
hảo, để sau mỗi lần ăn nhậu, Hằng và ''các anh em'' thường quậy lột xác, nhiều
lần làm ầm ỹ cả khu dân cư. Có lần chủ nhà hàng Hương Đẻn phải gọi cả Cảnh sát
113 đến mà Hằng vẫn không chịu thôi. Đến khi bị Cảnh sát 113 bắt, Hằng còn chống
trả và toan cởi đồ để tẩu thoát... Chẳng biết "chiến tích" này có làm
Hằng nâng tiếng tăm lên hay không, nhưng mọi người đều nhận thấy Hằng ngày càng
trở nên ngang ngược, chẳng coi ra gì. Vậy nên, bọn tôi phải né tránh, không dám
dây dưa với Hằng''.
BƯỚC VÀO LÀNG “DÂN CHỦ”
Khi mới đặt chân vào làng “dân chủ”, Bùi Hằng
khởi đầu như một con rối, chuyên dùng để kích động quần chúng trong các buổi tự
tập gây rối hoặc biểu tình. Thị chửi bới đã thành nghề, điệu nào cũng chửi được,
giọng nào cũng chửi được nên từ “chống Trung Quốc” kiêm chống phá nhà nước cho
đến biểu tình đòi thả những phạm nhân vi phạm pháp luật như Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc
Quân cái nào thị cũng tham gia. Nhưng vì trình độ học vấn thấp lại là dân chợ
búa, nên sau bao năm cố gắng, công việc của thị vẫn chỉ là hét thật to, hô thật
lớn. Nói không ngoa thị chỉ như một con rối mà lúc nào người ta giật dây thì
nói, và với những gì được nói ra chưa chắc thị đã hiểu.
Không an phận làm cái loa cho người khác,
thị tìm mọi cách tự nâng “tầm” của mình bằng những chiêu trò vu khống mà đối tượng
không ai khác chính là công an. Từ việc nhà thị bị ném mắm thôi đến việc con
trai thị bỏ nhà đi chơi. Tất tần tật thì đều đổ tại công an. Cả một lực lượng
công an được đào tạo bài bản chỉ .để ném mắm vào nhà thị và “bắt cóc” con trai
thị. Gần đây nhất là việc thị tham gia tụ tập gây rối đã bị một chị bán bún đậu
bức xúc ném mắm tôm vào người. Ngay lập tức từ cái miệng của “nhà dân chủ” Bùi
Hằng, những lời lẽ đầu đường xó chợ, vô văn hóa tuôn ra nhằm thẳng chị bán hàng
tội nghiệp. Không hiểu thị có “thâm thù
đại hận” gì với công an nhưng nhìn đâu thị cũng thấy công an mật, nhìn đâu thị
cũng thấy an ninh chìm. Là thị nhạy cảm hay có tật thì giật mình ?
MẸ NÀO CON NẤY
Lâu này Bùi Hằng vốn coi thường công an Việt Nam, ấy thế mà khi cần,
thị vẫn tìm đến công an như thường. Tháng 3-2011, khi từ Hà Nội trở về Vũng
Tàu, Bùi Thị Minh Hằng phát hiện một số tài sản của gia đình bị mất, gồm 3 máy
điều hòa, 1 cặp loa và dàn âm ly, 2 chiếc ti vi, 3 tượng gỗ, 1 máy giặt… Ngày
3-11-2011, Hằng làm đơn trình báo với Công an phường 7. Trong đơn ghi:
"Tôi gửi nhà cho hàng xóm và bạn bè để ra Hà Nội. Trong thời gian đó tôi
được hàng xóm và bạn bè thông báo về việc mất tài sản một lần trước đó (nhưng
có nghi ngờ việc đó là con trai tôi Trần Bùi Trung làm)". Sau khi tiếp nhận
đơn của Hằng, Công an TP Vũng Tàu đã điều tra và phát hiện kẻ gian chính là Trần
Bùi Trung. Ngoài ra cơ quan công an còn xác định em trai của Trung – Bùi
Trung Nhân cũng đã lấy cắp tài sản của mẹ với số tiền là 7 triệu đồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét