Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA XƯA VÀ NAY



Việt Nam Cộng Hòa – hay còn được gọi là Ngụy quyền Sài Gòn – đứa con rơi của nước Mỹ. Dù họ đã theo chân ông chủ sang Mỹ đã gần 40 năm nay nhưng tâm can họ vẫn đau đáu nhìn về Việt Nam. Những người Mỹ gốc Việt này luôn tự hào về cái gọi là quân lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH). Họ có một niềm tin bất diệt rằng đội quân này rất mạnh và một ngày nào đó, họ sẽ về “giải phóng” quê hương. Vậy quân lực VNCH mạnh tới cỡ nào mà có thể khiến những con người sống nửa đời ở “thế giới tự do” tin tưởng đến vậy ?

"VNCH mạnh lắm, mạnh từ trước đến giờ."

NGÀY XƯA

Khi nước Mỹ còn chi tiền, chi bạc, VNCH được mệnh danh là quân đội lớn thứ 4 thế giới với kinh phí 3 tỷ USD/năm. Quân lực VNCH rất “mạnh” bởi:
- Là một đội quân hoàn toàn bị lệ thuộc vào viện trợ từ Mỹ - "Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng ta nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng ta sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập!", "Mỹ còn viện trợ, thì chúng ta còn chống cộng" – Trích lời “tổng thống Thiệu”.

- Là một đội quân cướp của dân thì giỏi nhưng nghe tới Việt cộng thì run. Trong những đợt hành quân, nhân dân miền Nam được các anh lính QLVNCH tặng cho những vụ cướp bóc, đánh đập, dĩ nhiên là có khuyến mãi thêm khoản hiếp dâm khi có gái đẹp. Trước khi cướp, chỉ cần tên đầu sỏ vụ cướp đọc câu thần chú “Nuôi gà, nuôi heo làm gì, cho Cộng Sản à, bắt hết” hay “Nhà mày chứa chấp Cộng Sản, quân đâu, bắt hết gà chó, coi chừng nó tiếp tế cho Cộng Sản” thế là các “chiến lợi phẩm” liền thuộc về những người lính anh hùng vì dân vì nước một cách hợp pháp. Thoạt nghe cứ tưởng đâu là những tên thổ phỉ, khi nhìn kỹ mới biết họ là những tên thổ phỉ thật.

- Là một đội quân được trang bị tận răng, Mỹ cho họ đủ thứ, nhưng cái họ thiếu là sự dũng cảm và cái này thì không ai có thể cho họ.

- Là một quân đội mà sĩ quan thì lãng mạn, trăng hoa như lãng tử trong phim Tàu. Quân lính thì hào hoa phong nhã, theo kiểu “anh hùng xông pha tiền tuyến để lại tình em gái nơi quê nhà ngày đêm chờ ngóng”. Quân lính nhập ngũ vì mơ tới viễn cảnh người lính quốc gia lãng mạn hào hoa, hoặc đơn giản chỉ vì rãnh, không có gì làm nên gia nhập quân đội chơi, không thích đi lính nữa thì đào ngũ, họ hoàn toàn không có tư tưởng rõ ràng.

- Là một đội quân thất bại theo nhiều kiểu nhục nhã nhất trong lịch sử nhân loại, khi thua trận tướng tá liên mồm bảo lính rằng “tử thủ, tử thủ”, rằng “chính nghĩa quốc gia” v.v… và sau đó tướng tá cao bay xa chạy bằng nhiều phương tiện khác nhau. Tướng tá đã thế, quân lính còn bạo hơn, khi quân giải phóng tràn vào miền Nam trong chiến dịch Hồ Chí Minh. Chỉ trong vòng 55 ngày, từ binh sĩ quân lực VNCH đã thực thi kế hoạch “trần truồng hóa quân đội” theo tiếng gọi của quả gan một cách nhanh chóng.

- Và QLVNCH cũng là đội quân duy nhất năm nào cũng tổ chức duyệt “ăn mừng” ngày “quốc vong”.

KHÁNG CHIẾN

Thất bại thảm hại trước những kẻ “rừng rú” chỉ biết “ăn hang ở lỗ”, các vị tướng tá quân lực VNCH kéo nhau đến “chân trời tự do” cách Việt Nam nửa vòng trái đất. Ở đấy các vị lập nên những hội đoàn chống Cộng hòng tự lừa mình, lừa người. Trong những năm 1980, “Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam” của phó đề đốc hải quân VNCH Hoàng Cơ Minh sau khi “quyên góp” được một số tiền kha khá từ bà con kiều bào đã về thuê một mảnh rừng ở gần biên giới Thái - Lào để thành lập căn cứ “kháng chiến”. 2 năm sau Việt Tân được sinh ra trong một lán trại tồi tàn. Mấy năm sau nữa, hắn mò vào trại tị nạn tuyển mộ được 200 “nghĩa quân” đem về trại huấn luyện. Sau khi bỏ ít tiền thuê hơn 100 dân địa phương về quay phim, chụp ảnh, hắn làm cộng đồng chống cộng nức nở hy vọng về ngày “hồi hương”. Nhưng sau 2 lần “đông tiến”, quân không còn mà tướng cũng chết. Những lãnh đạo sau này của Việt Tân đã ém nhẹm chuyện Hoàng Cơ Minh đã chết hòng kiếm thêm tiền từ đồng bào hải ngoại.

NGÀY NAY

Sau khi nước Mỹ giương cao ngọn cờ “chống khủng bố”, Việt Tân liền chuyển hướng phong trào hoạt động từ bạo động sang “đấu tranh bất bạo động” bằng các biện pháp như xúi giục, kích động, biểu tình.
Ở nước ngoài, cứ dăm bửa nửa tháng, các vị ấy lại có một cuộc biểu tình, lúc thì biểu tình vì Mỹ xác lập quan hệ làm ăn với Việt Nam, lúc thì phản đối việc nguyên thủ Việt Nam sang thăm Mỹ, lúc lại biểu tình để phản đối những người phản đối mình…. Thôi thì đủ các kiểu. Đã thế hàng năm cứ đến ngày 30/04 – ngày “vong quốc”, họ lại tổ chức duyệt binh, với kèn trống, với áo rằn ri, với xe jeep, với cả súng nhựa, đạn nhựa để “ăn mừng”. Thật kỳ cục, khi xưa có súng thật thì họ vứt đi để rồi qua Mỹ chơi súng nhựa. Họ mặc trên người những bộ đồ si đa mua ngoài chợ, lăn qua, lăn lại như diễn hài ngoài phố, phải chăng họ đang cố gắng hồi tưởng lại những năm tháng “hào hùng” để cố quên đi nỗi nhục phải tụt quần chạy trốn. “Tuy họ mặc vào bộ quần áo lính si đa đeo cây súng nhựa nhưng có vẻ như họ rất hãnh diện. Hình như cây súng nhựa cũng phần nào củng cố làm ấm cho lá gan của họ, và cũng không ít kẻ nghĩ rằng bên kia đại dương, bọn CSVN đang nhìn họ với cặp mắt kiêng nể dè chừng, và họ tin rằng cuộc biểu dương đi tới đi lui là bức thông điệp gửi CSVN nhắc nhở cho bọn CSVN biết rằng cái quân đội cộng hòa vẫn còn đây , tuy không uýnh lại tụi mày nhưng vẫn còn dư sức đi tới đi lui khiêu khích chọc quê chúng mày cho bõ ghét. Thế rồi họ ru ngủ nhau tâng bốc nhau, xưng tụng nhau rồi cùng nhau hội họp phán đoán xem …. ngày cộng sản nó quy tiên như thế nào” – Trích lời facebook Hoàng Trung.

Ở nước ngoài là vậy, trong nước, những “đứa con của cờ vàng” dù không có tý teo gì dính dáng đến VNCH những cũng “yêu nước” lắm. Họ rất chăm chỉ đi biểu tình, đến các đại sứ quán cầu cạnh hay sang nước ngoài vận động nọ chai. Túm lại là lực lượng của họ “mạnh” lắm, “mạnh” từ trước tới giờ rồi. Thế nên một ngày nào đó, một năm nào đó, nếu không phải là 2013 hay 2014 thì đích thị là 2015 cộng sản sẽ sụp đổ và VNCH sẽ được “hồi hương”.

[Hoàng Thị Nhật Lệ]

4 nhận xét:

  1. bạn nói đúng.bọn này quá rảnh việc.ko co viêc gi làm.diên hề cho vui đe kiếm tiên nuôi mồm đó

    Trả lờiXóa
  2. NGƯỜI ĐẤT THÉPlúc 18:32 9 tháng 4, 2016

    Chào cô Nhật Lệ,
    Hôm nay bác đến xông đất nhà Nhật lệ đây. Mới đọc bài này thấy có một số ý như ý bác vừa viết để kỷ niệm ngày 30-4, năm nay. Nhật Lệ có muốn đọc bài ấy không?

    Trả lờiXóa