Vừa
rồi ghé qua trang cá nhân của ông Nguyễn Quang A - một “nhà đấu tranh dân chủ”
tự xưng có nguyện vọng ứng cử vào quốc hội khóa 14. Việc ông Quang A thu thập
chữ ký từ khắp nơi (bao gồm cả người nước ngoài gốc Việt) đã được ông công khai
trên facebook cá nhân từ lâu. Thật ra thì thiên hạ cũng không mấy quan tâm đến
chuyện này, bởi việc ông trúng cử hay không không nằm ở số lượng chữ ký ủng hộ
ông. Nhưng đến hôm nay, thấy ông viết trên facebook rằng “Tôi nghĩ quy định thu
thập chữ ký ủng hộ người ứng cử độc lập nên được đưa vào Luật bầu cử Việt Nam
trong tương lai (vài thí dụ về quy định như vậy: tại Canada cần 50 đến 100 chữ
ký; ở Hungary 750; ở Đức 200; ở Đan Mạch từ 150 đến 200; ở Lithuania hơn 1.000,
và ở Thụy Điển cần 1.500 chữ ký cho ứng cử vào Quốc hội châu Âu; vân vân).
Tôi
cho rằng để tránh trường hợp người dân hiểu lầm rằng ở Canada chỉ cần 50 đến
100 chữ ký là có thể trở thành Nghị sĩ hay dân biểu hay thứ gì đại loại như
thế, ông cần phải nói rõ rằng ở Canada khi ông muốn ra ỨNG CỬ thì ông cần phải
có 100 chữ ký ủng hộ đồng thời đóng một khoản phí là 1000 đô la Canada. Việc có
100 chữ ký là điều kiện khi ông ra ỨNG CỬ, nghĩa là không có 100 chữ ký thì ông
đừng mơ đến việc tự ứng cử. Và dĩ nhiên việc ông TRÚNG CỬ hay không lại là một
việc khác. Ở Canada là vậy, còn ở Việt Nam thì sao ? Ở Việt Nam luật đã quy
định, chỉ cần là công dân Việt Nam từ 21 tuổi trở lên, có đủ năng lực hành vi
thì có quyền ra ứng cử, có nghĩa là ông chả cần chữ ký nào ông cũng có quyền ra
ứng cử. Ông không cần chữ ký để ứng cử, cũng không cần chữ ký để trúng cử, bởi
việc ông trúng hay không là quyền quyết định của nhân dân mà cụ thể là người
dân nơi ông sinh sống. Giữu việc không cần chữ ký ủng hộ cũng có thể ra ứng cử
và phải có 100 chữ ký mới được ứng cử, theo ông cái nào hơn ?
Không
có bất kỳ quốc gia nào trên thế giới mà ứng cử viên trúng cử bằng cách thu thập
chữ ký. Ở Việt Nam cũng vậy, người ta không quan tâm ông kiếm được bao nhiêu chữ
ký, mà người ta chỉ quan tâm xem tài đức của ông đến đâu, việc ông trúng cử hay
không phụ thuộc vào sự tín nhiệm của người dân nơi ông sinh sống. Hơn nữa khác
với Canada hay Đức hay Đan Mạch, ở Việt Nam ông có quyền ra ứng cử mà không cần
phải thu thập 50 hay 100 hay 500 chữ ký ủng hộ. Vậy ông thu thập chữ ký để làm
gì ?
Cá
nhân tôi cho rằng . Có lẽ ông đã biết chắc chắn rằng mình không bao giờ đủ tín
nhiệm để trúng cử, việc ông thu thập chữ ký là để sau này khi ông tạch, ông có
thể lu loa lên mạng rằng “tui cóa vài nghìn chữ ký tươi mà vẫn trượt, chứng tỏ
nhà nước cố tình dìm tui, bầu cử không công bằng, không dân chủ…bla..bla…. Nói
ông Quang A đừng giận, vài nghìn cái chữ ký “tươi” của ông không bằng số lẻ fan
hâm mộ của Sơn Tùng hay Lệ Rơi. Nếu như 2 nhân vật này cũng làm đơn tự ứng cử
như ông và hô hào fan của họ ký tên ủng hộ. Tôi đảm bảo lúc đó không ai biết
Quang A là ai luôn.
Thôi
nói gì thì nói, tự ứng cử là quyền của ông. Có để ông trở thành đại diện của
mình hay không lại là việc của nhân dân. Chỉ mong sao sau này nếu có tạch vì
không ai tín nhiệm, ông đừng mang đống chữ ký đó ra để lòe thiên hạ. À quên hỏi
nhỏ ông câu này. Theo như lời ông nói thì ông “nhận được 100 chữ ký ủng hộ từ cử
tri nơi cư trú”. Vậy ông cho tôi hỏi, trong số 100 chữ ký đó, có bao nhiêu chữ
ký ông kiếm được từ việc “vác ra đi xin” cùng với vợ mình hôm mùng 4 tết vừa rồi
? Tôi nghe bác Bái – tổ trưởng tổ dân phố nơi ông sinh sống nói ông xin chữ ký
cả của những cụ năm nay đã hơn 90 tuổi, tinh thần không còn minh mẫn. Nể ông thật
đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét