Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Không có tật thì sao phải giật mình



Dân gian có câu “có tật giật mình”, ám chỉ những người hay làm việc xấu thường hay bị giật mình bởi câu nói của người khác.
-----------------------------------------------------------------
Mới đây, trong buổi báo cáo với đoàn kiểm tra chuẩn bị cho bầu cử của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Trưởng tiểu ban tuyên truyền bầu cử TP Hà Nội Nguyễn Văn Phong cho biết: “Ngoài một số trường hợp “tự ứng cử với mục đích khác”, hồ sơ tự ứng cử tăng là điều đáng mừng” vì nó “thể hiện tinh thần dân chủ được đề cao thời gian gần đây và một số người mong muốn đóng góp cho xã hội, đất nước nên tự ứng cử”. Theo đó, “Việc gia tăng số người tự ứng cử đại biểu Quốc hội trên địa bàn đã được thành phố dự báo trước”.

Tuy nhiên, theo Tiểu ban an ninh, trật tự, an toàn xã hội của Hội đồng bầu cử Quốc gia nhận định, “kỳ bầu cử lần này phức tạp hơn”. Trong 47 người tự ứng cử tại Hà Nội có “một số người có sự ủng hộ của tổ chức phản động trong nước, ngoài nước đứng ra vận động bầu cho họ, thậm chí cung cấp tài chính để vận động.”

Chỉ một câu nói ngắn ngắn vậy thôi nhưng cũng đủ làm cho cơ số người giật mình thon thót. Hà Nội có 48 ứng cử viên với nhiều ngành nghề, tuổi tác khác nhau, tuy nhiên chỉ có những ứng viên “dân chủ” phản ứng với phát biểu này, phản ứng gay gắt là đằng khác. Vì sao vậy ? “Một số người” mà tiểu ban an ninh nhắc đến ở đây có thể là bất kỳ ai. Sao những ứng viên “dân chủ” kia cứ phải tự vơ vào mình ? Phải chăng có tật nên mới phải giật mình ?

Quốc gia đại sự không phải chuyện đùa, người ta cũng phải có cơ sở thì mới dám phát ngôn như vậy. Không cần phải là công an, chỉ cần nhìn vào quá trình hoạt động của một số ứng viên tự do là “nhà dân chủ tự xưng” thôi người ta cũng có lý do để nghi ngờ rằng một số ứng viên được chống lưng bởi các tổ chức phản động.

Có nghi ngờ không khi ông Quang A từng tham dự một buổi diễn ca nhạc, đứng dưới cờ vàng chụp ảnh. Có nghi ngờ không khi Nguyễn Đình Hà từng sang Mỹ dưới sự bảo trợ của Voice – một chi nhánh của tổ chức khủng bố Việt Tân để tham dự “điều trần về tự do báo chí ở Việt Nam”. Có nghi ngờ không khi Đăng Bích Phượng thường xuyên trả lời phỏng vấn của BBC tiếng Việt, RFA tiếng Việt – những đài truyền thông chống cộng khét tiếng. Những ứng viên “dân chủ” này thường xuyên tham gia tụ tập trái phép, lê la ở các đại sứ quán hòng cầu viện những nước này sẽ gây áp lực lên chính phủ Việt Nam…..
Nguyễn Quang A và cờ vàng 3 sọc

Ứng viên Nguyễn Đình Hà thứ 2 từ phải sang

Hà Nội có 48 người tự ứng cử, bên cạnh những ứng viên tự do khoác áo dân chủ còn có rất nhiều người khác như giảng viên đại học Bách Khoa ông Nguyễn Hữu Trịnh, phóng viên Nguyễn Doãn Trung, nhà báo Trần Đăng Tuấn, nhà sư Thích Minh Trịnh, đầu bếp Cao Hải Anh, ông Nguyễn Quang Điệp giám đốc công ty bảo vệ,… và nhiều người khác nữa. Tuy nhiên những người này không có phản ứng gì trước những phát biểu của Tiểu ban an ninh, bởi đơn giản họ là cây ngay nên họ không việc gì phải sợ. Những người kia, họ cũng làm đơn tự ứng cử, tuy nhiên họ không ngày ngày lên mạng than thở “tui bị làm khó thế này, tui bị làm khó thế kia”, bởi người ta trong sạch, nên vấn đề hồ sơ, giấy tờ của người ta cũng trong sạch. Duy chỉ có các vị ứng viên “dân chủ” là tối ngày lên mạng khoe khoang, thể hiện rằng mình bị “hạch sách” thì tội tự ứng cử. E rằng mục đích của các ứng viên “dân chủ” khác với những người tự ứng cử còn lại nên mới phải phản ứng kiểu như đỉa dính phải vôi.


Cổ nhân đã dạy “Cây ngay không sợ chết đứng”. Những “ứng viên dân chủ” kia nếu là người ngay thẳng thì việc gì phải sợ vài câu nói vu vơ. Hay cái câu nói “vu vơ” ấy đã vô tình va trúng ai đó ? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét