Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

ĐẶNG BÍCH PHƯỢNG – LƯỠI KHÔNG XƯƠNG



Đặng Bích Phượng - một nhà rân chủ nửa mùa sống bằng nghề chống cộng cực đoan. Ở cái tuổi tiền mãn teen, không nhan sắc, không tài năng, cái tên Đặng Bích Phương như chìm nghỉm trong đám nữ lưu dân chủ trẻ trung phơi phới. Mình chỉ biết đến cô này sau cái vụ tâm thư lâm li ướt át của cổ. Và giờ đây là màn chém gió kinh thiên động đậy về một ông chủ cửa tiệm không biết có thật hay không. 

Ban đầu cô viết Hôm nay lần đầu tiên nghe một ông dân, chủ một cửa hiệu, nghiến răng nghiến lợi chửi ĐM thằng HCM. Nhà em kinh ngạc hỏi, sao lại chửi thế? Ô ấy vẫn nghiến răng nghiến lợi chửi, bảo ĐM, năm 72 "thằng" này giết 81 sư đoàn ở Quảng Trị.... và gọi lăng HCM là cái mả! Thằng ku thanh niên ngồi cạnh im re, có vẻ sợ. Nhà em cười hỏi, sao bác biết là 81 sư đoàn? Hóa ra khách hàng thân thiết của ô ấy là một vị đại tá, sống sót từ cái đận ấy kể, và chính bản thân ô chủ cửa hiệu cũng là lính phục viên. Ô ấy mải chửi, chả giải thích rõ ràng gì cả. Mà nhà em cũng ko hỏi kỹ, chỉ quan tâm 1 điều, hóa ra trong dân không phải ai cũng tôn kính ông Hồ. Về kể cho cụ nhà em. Cụ đang ốm mà cũng cười khùng khục."

Chắc cô này không biết rằng quân số của một sư đoàn dao động từ 8.000 - 10.000 người. 81 sư đoàn sẽ tương đương với 648.000 đến 810.000 - gấp từ 6 đến 8 lần so với thống kê của Mỹ. 


Được bạn đồng chấy nhắc bài, cô vội vàng sửa ngay:



Stt sửa xong, cô và các bạn đồng rận lại tiếp tục lên đồng chửi bới. Có lẽ hăng say quá nên rặt một đám "nhân sĩ trí thức" mà không ai phát hiện ra rằng Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời năm 1969. Thế là cô ngụy biện ngay “chắc em nghe nhầm”, thế rồi cô lại sửa "81 đại đội năm 1972" thành "81 sư đoàn năm 1968".  



 Và đây là một câu chuyện cô Bích Phượng kể sau 4 lần sửa chữa:


Chỉ 1 câu chuyện mà phải sửa đến 4 lần. Liệu là nghe nhầm hay bịa đặt ? Hơn nữa nhắc đến năm 1968, người ta sẽ nghĩ đến Huế - Mậu Thân chứ không ai nghĩ đến Thành cổ Quảng Trị và con số 81. Cô Bích Phượng ạ, cuối tuần này chúng tôi sẽ tới gặp cô, mong cô có thể bớt chút thời gian vàng ngọc đưa chúng tôi đến gặp ông chủ cửa hiệu cùng ông đại tá phục viên mà cô nhắc đến. Biết đâu chúng tôi có thể "mở mang tầm mắt" mà nhanh chóng "phản tỉnh" như cô. 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét