Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

ĐẠI SỨ QUÁN MỸ - NÓI NGƯỜI NÊN NGHĨ ĐẾN TA


Ngày 26/8, web chính thức của đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội cho đăng thông cáo báo chí với nội dung như sau:

“Chúng tôi quan ngại sâu sắc về việc chính phủ Việt Nam kết án và phạt tù các nhà hoạt động gồm bà Bùi Thị Minh Hằng, bà Nguyễn Thị Thuý Quỳnh và ông Nguyễn Văn Minh theo thứ tự là 3 năm, 2 năm và 2,5 năm tù giam theo Điều 245, về “trật tự công cộng”. Việc các cơ quan chức năng Việt Nam sử dụng các điều luật về trật tự công cộng để bỏ tù những người chỉ trích chính phủ vì họ bày tỏ quan điểm chính trị một cách ôn hoà là điều đáng báo động.

Việc kết án này dường như không phù hợp với quyền tự do ngôn luận và những nghĩa vụ của Việt Nam theo Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị cũng như các cam kết thể hiện trong Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế. Chúng tôi kêu gọi chính phủ hãy thả vô điều kiện ba cá nhân này, cũng như các tù nhân lương tâm khác, và cho phép mọi người Việt Nam bày tỏ quan điểm chính trị của họ.”
---------------------------------------------------

Khoản 2, điều 19 Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị mà đại sứ quán Mỹ nhắc tới có nói.  “Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ. Và khoản 3 điều này có nói: Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội.

Điều này có nghĩa là mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và đều phải chịu những hạn chế nhất định. Hơn nữa Bùi Thị Minh Hằng cùng 2 bị can trên bị bắt vì tội “Gây rối trật tự công cộng”, vốn không hề liên quan đến việc “chỉ trích chính phủ” hay “bày tỏ quan điểm chính trị”. Đại sứ quán Mỹ không nên lập lờ, đánh tráo những khái niệm trên. Pháp luật là hệ thống luật pháp chung cho toàn xã hội, không có ưu tiên cũng không có ngoại lệ, kể cả các nhà hoạt động dân chủ cũng vậy. Huống chi những người như Bùi Thị Minh Hằng,  Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, Nguyễn Văn Minh không phải là những nhà hoạt động dân chủ chân chính. Họ chỉ là những cá nhân mượn danh “dân chủ” để chống phá nhà nước Việt Nam.

Cần phải nói thêm, Bùi Thị Minh Hằng là một công dân thường xuyên vi phạm pháp luật và không có dấu hiệu ăn năn, hối cải. Thị là một trong những “nhà dân chủ” có bề dày thành tích tù tội.

- Vào năm 1993: Mặc dù đã tái hôn nhưng Bùi Hằng vẫn có quan hệ bất chính với một người đàn  khác đang có vợ con, thị vi phạm chế độ hôn nhân 1 vợ 1 chồng, và bị TAND tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu xử phạt 9 tháng tù treo, 12 tháng thử thách.

- Ngày 29/11/1996, Bùi Hàng bị CA tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu khởi tố vụ án Hình sự về tội cưỡng đoạt tài sản. Thời gian bị bắt, thị tỏ ra thành khẩn, do đó ngày 19/3/1997 Bùi Hằng chỉ bị tòa xử phạt hành chính 400.000 đồng về hành vi cưỡng đoạt tài sản và được đình chỉ điều tra vụ án hình sự.

- Năm 2009, vì không thể chịu nổi những hành vi ngang ngược của Bùi Thị Minh Hằng, bà Phạm Thị Hoán – mẹ đẻ của Hằng đã làm đơn tố cáo nhờ cơ quan chức năng can thiệp.

- Ngày 2/8/2011 Bùi Hằng có mặt tại phiên tòa xét xử phúc thẩm Cù Huy Hà Vũ. Tại đây, thị đã gào thét hỗn loạn, kích động một số người gây mất trật tự công cộng làm ảnh hưởng đến việc xét xử. Mặc dù đã được nhắc nhở nhiều lần nhưng vẫn cố tình vi phạm với thái độ hung hăng, mạt sát, thóa mạ cán bộ cơ quan chức năng. Các lực lượng làm nhiệm vụ đã buộc phải đưa Hằng về trụ sở CA quận Hoàn Kiếm, lập biên bản, ghi lời khai, ra quyết định xử phạt hành chính với hình thức cảnh cáo về hành vi gây rối trật tự ở nơi công cộng.

- Ngày 18/8/2011, UBND TP Hà Nội đã có Thông báo về công tác đảm bảo an ninh trật tự, yêu cầu chấm dứt mọi hoạt động tụ tập, tập trung đông người trái pháp luật trên địa bàn thành phố, nhưng ngày 21/8/2011, Bùi Thị Minh Hằng vẫn tiếp tục cùng một số người tụ tập quậy tưng bừng gây mất trật tự công cộng tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ. Mặc dù, được lực lượng làm nhiệm vụ đảm bảo ANTT kiên trì tuyên truyền, giải thích, thuyết phục và vận động, nhưng Bùi Thị Minh Hằng cố tình vi phạm, buộc lực lượng công an phải cưỡng chế đưa về Đồn công an số 1 Mỹ Đình, sau đó chuyển tới công an quận Hoàn Kiếm lập hồ sơ, ra quyết định xử lý hành chính theo điều 7, Nghị định 73/CP.

- Ngày 16/10/2011, Bùi Thị Minh Hằng cùng 17 người khác tụ tập trước cổng Đền Ngọc Sơn - Hoàn Kiếm, có hành vi phát tán khẩu hiệu gây mất trật tự công cộng. Lực lượng làm nhiệm vụ đã vận động họ dừng ngay các hành vi trên nhưng Hằng không chấp hành. Khi bị xử lý, Hằng đã la hét, lăn ra vỉa hè ăn vạ, chửi bới, lăng mạ lực lượng làm nhiệm vụ…

- Cuối năm 2011, Bùi Hằng liên tục có những hành vi gây rối trật tự công cộng quanh khu vực hồ Hoàn Kiếm. Sau mỗi lần vi phạm, Hằng đều được tuyên truyền, vận động, giáo dục nhiều lần. Tuy nhiên, thị vẫn ngoan cố thách thức chính quyền, bất chấp pháp luật, liên tục có hành vi gây rối trật tự công cộng. Ngày 27/10/2011, Chủ tịch UBND quận Hoàn Kiếm đã đề nghị Hội đồng tư vấn thành phố đưa Bùi Thị Minh Hằng đi cơ sở giáo dục, thời hạn 24 tháng. Ngày 1/11/2011, Hội đồng tư vấn thành phố đã có báo cáo đề nghị UBND TP Hà Nội ra Quyết định áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với Bùi Thị Minh Hằng. Ngày 8/11/2011, UBND thành phố có Quyết định số 5225/QĐ-UBND về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục thời hạn 24 tháng đối với Bùi Thị Minh Hằng. Trong trại, thay vì tu tâm dưỡng tính thì thị luôn là một trại viên “bất hảo”. Một trại viên cùng buồng với nữ trại viên này cho biết: ''Chúng em vào đây không ít thì nhiều đều là người vi phạm pháp luật. Ai cũng ý thức được tội lỗi của mình để cải tạo thật tốt, mong sớm được về với gia đình. Song với chị Hằng (Bùi Thị Minh Hằng) lại khác. Từ lúc vào trại đến bây giờ, chị ấy luôn gây chuyện, không chấp hành nội quy của trại. Em tuy ít học thật, song em thấy rằng, cách hành xử của chị Hằng đã khiến chúng em không thể tôn trọng''.

- Sáng ngày 11/2/2014, Bùi Thị Minh Hằng cùng 20 người khác đi trên 10 chiếc xe mô tô về huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp. Khi đi trên đường, đoàn mô tô xe máy này đi hàng đôi, hàng ba nên đã bị Tổ công tác CSGT đang tuần tra kiểm soát ra hiệu dừng lại để kiểm tra. Không những không chấp hành hiệu lệnh của người thi hành công vụ, Bùi Thị Minh Hằng cùng đoàn người này còn thóa mạ, tấn công tổ công tác làm ách tắc giao thông trong nhiều giờ. Công an huyện Lấp Vò đã ra quyết định khởi tố vụ án và khởi tố 3 bị can cầm đầu gồm Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh. Nhóm bị can này bị khởi tố về 2 tội danh “Gây rối trật tự công cộng” theo Điều 245 và “Chống người thi hành công vụ” theo Điều 257 Bộ luật Hình sự.

Các hành vi vi phạm pháp luật của Bùi Hằng đều thuộc diện có tổ chức, phạm tội nhiều lần, xúi giục, lôi kéo, kích động người khác phạm tội, Gây cản trở giao thông nghiêm trọng, làm đình trệ hoạt động công cộng, chống người thi hành công vụ và đặc biệt là TÁI PHẠM NGUY HIỂM. Chính vì vậy việc chính phủ Việt Nam bắt giam Bùi Thị Minh Hằng là hoàn toàn hợp lý. Việc đại sứ quán Mỹ không có cơ sở để cho rằng việc chính phủ Việt Nam kết án 3 cá nhân này là “không phù hợp với quyền tự do ngôn luận”.

Hơn nữa, đại sứ quán Mỹ nên tự nhìn lại chính mình trước khi chỉ trích Việt Nam về các vấn đề nhân quyền. Những vết đen như tù nhân bị hành hạ như thời trung cổ ở nhà tù Goan-ta-na-mô hay việc cơ quan An ninh quốc gia Mỹ (NSA) đã thực hiện hơn 61.000 vụ đánh cắp thông tin trên toàn cầu thu giữ một lượng lớn dữ liệu điện thoại và Internet, thậm chí là cài thiết bị, phương tiện vào các văn phòng, đột nhập vào hệ thống máy tính nội bộ của EU để nghe lén, do thám, thu thập tin tức tình báo, đánh cắp thông tin trên toàn cầu còn khiến người khác phải “quan ngại” hơn rất nhiều. Vì vậy có lẽ đại sứ quán Mỹ nên để dành sự “quan tâm” của mình cho những vấn ở Mỹ thì hơn.

P/s: Ở Mỹ, nếu Bùi Hằng dám chống đối người thi hành công vụ thì có lẽ thị đã nhận được 2 viên vào đầu như cậu thanh niên da màu Michael Brown.

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA XƯA VÀ NAY



Việt Nam Cộng Hòa – hay còn được gọi là Ngụy quyền Sài Gòn – đứa con rơi của nước Mỹ. Dù họ đã theo chân ông chủ sang Mỹ đã gần 40 năm nay nhưng tâm can họ vẫn đau đáu nhìn về Việt Nam. Những người Mỹ gốc Việt này luôn tự hào về cái gọi là quân lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH). Họ có một niềm tin bất diệt rằng đội quân này rất mạnh và một ngày nào đó, họ sẽ về “giải phóng” quê hương. Vậy quân lực VNCH mạnh tới cỡ nào mà có thể khiến những con người sống nửa đời ở “thế giới tự do” tin tưởng đến vậy ?

"VNCH mạnh lắm, mạnh từ trước đến giờ."

NGÀY XƯA

Khi nước Mỹ còn chi tiền, chi bạc, VNCH được mệnh danh là quân đội lớn thứ 4 thế giới với kinh phí 3 tỷ USD/năm. Quân lực VNCH rất “mạnh” bởi:
- Là một đội quân hoàn toàn bị lệ thuộc vào viện trợ từ Mỹ - "Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng ta nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng ta sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập!", "Mỹ còn viện trợ, thì chúng ta còn chống cộng" – Trích lời “tổng thống Thiệu”.

- Là một đội quân cướp của dân thì giỏi nhưng nghe tới Việt cộng thì run. Trong những đợt hành quân, nhân dân miền Nam được các anh lính QLVNCH tặng cho những vụ cướp bóc, đánh đập, dĩ nhiên là có khuyến mãi thêm khoản hiếp dâm khi có gái đẹp. Trước khi cướp, chỉ cần tên đầu sỏ vụ cướp đọc câu thần chú “Nuôi gà, nuôi heo làm gì, cho Cộng Sản à, bắt hết” hay “Nhà mày chứa chấp Cộng Sản, quân đâu, bắt hết gà chó, coi chừng nó tiếp tế cho Cộng Sản” thế là các “chiến lợi phẩm” liền thuộc về những người lính anh hùng vì dân vì nước một cách hợp pháp. Thoạt nghe cứ tưởng đâu là những tên thổ phỉ, khi nhìn kỹ mới biết họ là những tên thổ phỉ thật.

- Là một đội quân được trang bị tận răng, Mỹ cho họ đủ thứ, nhưng cái họ thiếu là sự dũng cảm và cái này thì không ai có thể cho họ.

- Là một quân đội mà sĩ quan thì lãng mạn, trăng hoa như lãng tử trong phim Tàu. Quân lính thì hào hoa phong nhã, theo kiểu “anh hùng xông pha tiền tuyến để lại tình em gái nơi quê nhà ngày đêm chờ ngóng”. Quân lính nhập ngũ vì mơ tới viễn cảnh người lính quốc gia lãng mạn hào hoa, hoặc đơn giản chỉ vì rãnh, không có gì làm nên gia nhập quân đội chơi, không thích đi lính nữa thì đào ngũ, họ hoàn toàn không có tư tưởng rõ ràng.

- Là một đội quân thất bại theo nhiều kiểu nhục nhã nhất trong lịch sử nhân loại, khi thua trận tướng tá liên mồm bảo lính rằng “tử thủ, tử thủ”, rằng “chính nghĩa quốc gia” v.v… và sau đó tướng tá cao bay xa chạy bằng nhiều phương tiện khác nhau. Tướng tá đã thế, quân lính còn bạo hơn, khi quân giải phóng tràn vào miền Nam trong chiến dịch Hồ Chí Minh. Chỉ trong vòng 55 ngày, từ binh sĩ quân lực VNCH đã thực thi kế hoạch “trần truồng hóa quân đội” theo tiếng gọi của quả gan một cách nhanh chóng.

- Và QLVNCH cũng là đội quân duy nhất năm nào cũng tổ chức duyệt “ăn mừng” ngày “quốc vong”.

KHÁNG CHIẾN

Thất bại thảm hại trước những kẻ “rừng rú” chỉ biết “ăn hang ở lỗ”, các vị tướng tá quân lực VNCH kéo nhau đến “chân trời tự do” cách Việt Nam nửa vòng trái đất. Ở đấy các vị lập nên những hội đoàn chống Cộng hòng tự lừa mình, lừa người. Trong những năm 1980, “Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam” của phó đề đốc hải quân VNCH Hoàng Cơ Minh sau khi “quyên góp” được một số tiền kha khá từ bà con kiều bào đã về thuê một mảnh rừng ở gần biên giới Thái - Lào để thành lập căn cứ “kháng chiến”. 2 năm sau Việt Tân được sinh ra trong một lán trại tồi tàn. Mấy năm sau nữa, hắn mò vào trại tị nạn tuyển mộ được 200 “nghĩa quân” đem về trại huấn luyện. Sau khi bỏ ít tiền thuê hơn 100 dân địa phương về quay phim, chụp ảnh, hắn làm cộng đồng chống cộng nức nở hy vọng về ngày “hồi hương”. Nhưng sau 2 lần “đông tiến”, quân không còn mà tướng cũng chết. Những lãnh đạo sau này của Việt Tân đã ém nhẹm chuyện Hoàng Cơ Minh đã chết hòng kiếm thêm tiền từ đồng bào hải ngoại.

NGÀY NAY

Sau khi nước Mỹ giương cao ngọn cờ “chống khủng bố”, Việt Tân liền chuyển hướng phong trào hoạt động từ bạo động sang “đấu tranh bất bạo động” bằng các biện pháp như xúi giục, kích động, biểu tình.
Ở nước ngoài, cứ dăm bửa nửa tháng, các vị ấy lại có một cuộc biểu tình, lúc thì biểu tình vì Mỹ xác lập quan hệ làm ăn với Việt Nam, lúc thì phản đối việc nguyên thủ Việt Nam sang thăm Mỹ, lúc lại biểu tình để phản đối những người phản đối mình…. Thôi thì đủ các kiểu. Đã thế hàng năm cứ đến ngày 30/04 – ngày “vong quốc”, họ lại tổ chức duyệt binh, với kèn trống, với áo rằn ri, với xe jeep, với cả súng nhựa, đạn nhựa để “ăn mừng”. Thật kỳ cục, khi xưa có súng thật thì họ vứt đi để rồi qua Mỹ chơi súng nhựa. Họ mặc trên người những bộ đồ si đa mua ngoài chợ, lăn qua, lăn lại như diễn hài ngoài phố, phải chăng họ đang cố gắng hồi tưởng lại những năm tháng “hào hùng” để cố quên đi nỗi nhục phải tụt quần chạy trốn. “Tuy họ mặc vào bộ quần áo lính si đa đeo cây súng nhựa nhưng có vẻ như họ rất hãnh diện. Hình như cây súng nhựa cũng phần nào củng cố làm ấm cho lá gan của họ, và cũng không ít kẻ nghĩ rằng bên kia đại dương, bọn CSVN đang nhìn họ với cặp mắt kiêng nể dè chừng, và họ tin rằng cuộc biểu dương đi tới đi lui là bức thông điệp gửi CSVN nhắc nhở cho bọn CSVN biết rằng cái quân đội cộng hòa vẫn còn đây , tuy không uýnh lại tụi mày nhưng vẫn còn dư sức đi tới đi lui khiêu khích chọc quê chúng mày cho bõ ghét. Thế rồi họ ru ngủ nhau tâng bốc nhau, xưng tụng nhau rồi cùng nhau hội họp phán đoán xem …. ngày cộng sản nó quy tiên như thế nào” – Trích lời facebook Hoàng Trung.

Ở nước ngoài là vậy, trong nước, những “đứa con của cờ vàng” dù không có tý teo gì dính dáng đến VNCH những cũng “yêu nước” lắm. Họ rất chăm chỉ đi biểu tình, đến các đại sứ quán cầu cạnh hay sang nước ngoài vận động nọ chai. Túm lại là lực lượng của họ “mạnh” lắm, “mạnh” từ trước tới giờ rồi. Thế nên một ngày nào đó, một năm nào đó, nếu không phải là 2013 hay 2014 thì đích thị là 2015 cộng sản sẽ sụp đổ và VNCH sẽ được “hồi hương”.

[Hoàng Thị Nhật Lệ]

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

“DÂN CHỦ” VIỆT CHƠI TRÒ “KHÔNG BÁN NƯỚC”



“Không bán nước” là một ý tưởng được ông chủ Dân làm báo Vũ Đông Hà “nhập khẩu” từ Zinbabwe với kỳ vọng sẽ thổi một luồng gió mới lạ vào làng “dân chủ” Việt đang đầy oán khí của những scandal tiền – tình bị phanh phui. Kế hoạch nghe có vẻ hoành tráng nhưng lại chết yểu ngay khi mới khai sinh. Bởi lẽ “Việt Nam hiếm BÒ vô cùng và các anh chị dân chủ xứ Việt sang chảnh lắm, không chịu chơi trò NÔNG DÂN đâu.”

Với tài năng của mình, Vũ Đông Hà đã vẽ lên một dự án như mơ khiến không ít người ảo tưởng vào một tương lai tươi sáng cho làng dân chủ Việt. Các nhà dân chủ ào ạt hưởng ứng, trong Nam thì có Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chủ trò, ngoài Bắc thì có Phạm Thanh Nghiên cùng đám Bình Nhì, Bạch Hồng Quyền, Trương Văn Dũng, “Ngủ Chưa say”. Dự án này cũng được PR khá rầm rộ trên Dân làm báo và các trang tin của Mạng lưới blogger Việt Nam như một ý tưởng sáng tạo, thể hiện được mục tiêu “phản kháng”, “tố cáo” mà không gặp phải sự sách nhiễu từ chính quyền. Thậm chí đài Đáp lời sông núi của Việt Tân còn cất công làm hẳn một phóng sự mang tên “SINH VIÊN HÀ NỘI HƯỞNG ỨNG PHONG TRÀO "KHÔNG BÁN NƯỚC" vì có Ngủ Chưa Say là sinh viên duy nhất tham gia trò chơi này, phỏng vấn Trương Văn Dũng - được lăng xê là người phát động phong trào này.

Nghe thì hoánh trán chứ thực chất “KHÔNG BÁN NƯỚC” chỉ là trò chơi được ông chủ Dân làm báo Vũ Đông Hà vay mượn, chắp vá từ những hoạt động của “Cuộc cách mạng của Sợ Hãi” của Phong trào phản kháng Thay đổi Dân chủ của Zimbabwe bằng việc truyền thông điệp qua việc sáng tạo ra các trò chơi hấp dẫn thu hút giới trẻ, dân chúng tham gia nhằm chế giễu chính quyền và phía chính quyền bất lực, không thể xử lý được kẻ làm trò, tạo hiệu ứng vè một “phong trào phản kháng rộng khắp” với “lực lượng rộng khắp” khiến chính quyền “ không còn có thể biết đích xác ai là những người khởi xướng, bắt nguồn từ đâu, chỉ hiện hữu những người hưởng ứng, bắt chước”. Mục tiêu dự án được Vũ Đông Hà khai thác ở đây là “Chiến lược gầy dựng SỐ ĐÔNG nhân sự cho phong trào với chiến thuật là tạo sự tham gia xây dựng biểu tượng cùng phương thức là trò chơi tinh nghịch nhằm thu hút giới trẻ.”

Thực tế bao giờ cũng khác xa với kế hoạch, dù được kỳ vọng sẽ tạo nên một cuộc cách mạng mới ở Việt Nam nhưng cũng như các dự án “tầm cỡ” khác, trò chơi này chỉ là cái cớ để người ta lại được giải ngân ngân sách. Từ Hà Nội, Hải Phòng cho đến Nha Trang, thành phố Hồ Chí Minh, mỗi một lần tổ chức chỉ có vài anh chị kéo nhau ra công viên diễn vài trò để quay phim, chụp ảnh rồi lại kéo nhau. Khi quảng cáo rầm rộ là thế, ấy thế mà khi vào thực tiễn đến nửa tấm hình tìm cũng không có. Càng ngày sự bế tắc càng bộc lộ, Mạng lưới blogger Việt Nam đã sớm được khai tử khi “mối tình” giữa hai ông chủ chính là Trịnh Hội và Vũ Đông Hà tan vỡ. Phía Trịnh Hội, Đoan Trang gần như vứt bỏ đứa con Mạng lưới blogger Việt Nam cho Vũ Đông Hà muốn làm gì thì làm, khi nào cần dùng tên bổ sung cho “các tổ chức Xã hội dân sự” thì mới hỏi đến. Ngoài Nguyễn Chí Đức công khai rút tên khỏi Mạng lưới blogger Việt Nam thì phần lớn các thành phần khác xem ra đều đã rút lui trong im lặng. Thành phần chủ chốt, có tí tư duy của Mạng lưới blogger Việt Nam là Mẹ Nấm Gấu và vợ chồng Paoblo Thành Nguyễn đã bị dính vố thê thảm sau dự án “Stop police killing civilians”, và xem ra thành phần được Vũ Đông Hà o bế này không được lòng các zận chủ khác, thậm chí còn bị tố cáo phe cánh, tiêu diệt đồng bọn, đâm sau lưng chiến sỹ.


Thất bại là vậy, thê thảm là vậy nhưng đã thành “phong cách” nên Việt Tân vẫn cứ đều đặn cho là lò các dự án, hội nhóm tầm cỡ “cuộc tế”. Các dự án này thành công hay thất bại không quan trọng, cái chính là có cái danh để sau này tiện mang ra nước ngoài khoe khoang. Thế mới có chuyện cuộc họp của các tổ chức Xã hội dân sự Việt nam ở nhà thờ Kỳ Đồng chỉ là một cái bàn tròn với vài mống người tham gia mà chi chít bảng tên các “tổ chức XHDS”, đại diện và thành viên mỗi tổ chức cho chỉ cần 1 người là…ĐỦ! Từ những “bàn tròn” này, các dự án “tầm cỡ” cứ lần lượt ra đời nhưng “dự án” phải kiếm được tiền thì mới có người tham gia. Chắc “KHÔNG BÁN NƯỚC” không có tiền nên chẳng nhà dân chủ nào tham gia.